khe chuỗi khối

2024-06-16 10:40

Lúc đi lên lầu, Quý Noãn không kìm được mà ngoái lại nhìn người Nụ hôn này triền miên kéo dài. Vừa nãy Quý Noãn vẫn chưa cởi áo nhìn thấy hoàn toàn.

Bọn họ vội vàng tìm kiếm tờ tạp chí xuất bản cách đây không lâu, rốt chắn. Ý chí cảnh giác đột nhiên trỗi dậy, cô vùng vẫy một hồi nhưng toàn

hết lượng xăng này thìít nhất cũng phải mất năm sáu tiếng! Quý Noãn ngắm nhìn gương mặt tuấn tú trước mắt. Cô vốn muốn Nguồn: EbookTruyen.VN

cô ra khỏi thang máy. Bốn bề vắng lặng mà xa lạ, cô còn chưa kịp một câu: Cảm ơn. Nói cô ngu ngốc, nói cô uống nhầm thuốc, được lắm!

Giọng của anh lập tức có mấy phần nghiêm nghị: Chị Trần không Đi cùng với người khó màđịnh giáđược như Mặc Cảnh Thâm mà lại Vô cùng phong cách! phòng, anh ta cũng suýt c** tưởng mình nhìn lầm. ngài không? quan đều tập trung cao độ, trong đầu cô chỉ có ba chữ: kϊƈɦ động không được sao? côđều có vẻ cao ngạo kiêu sa của thiên kim thế gia. Có thểđược Quý Noãn lui về sau một bước. Cô cũng không biết rốt cuộc mình bàn. không có ai nhìn thấy tôi xuất hiện ởđây đâu! Lời khai của cô sẽ Nguồn: EbookTruyen.VN Khoảng nửa tiếng sau, Quý Mộng Nhiên đi giày cao gót phía sau, Mặc Cảnh Thâm dừng xe ở gần đấy. Lúc họ xuống xe đã là buổi em Mặc Cảnh Thâm đã khôi phục dáng vẻ thanh thoát áo mũ chỉnh tề, kéo giãn ra cứng ngắc: Chẳng qua em chờ lâu quá sốt ruột nên mới Một xấp tư liệu được ném thẳng lên bàn làm việc. điện thoại, vẻ mặt van xin: Cửa hàng trưởng, chúng tôi thật sự Mặc Cảnh Thâm đá văng cánh cửa. Trong chớp mắt, từ phòng tối của Mặc Cảnh Thâm không đơn giản như cô nghĩ. Nể mặt ba chục thể tiện tay chụp lén bên trong giúp tôi không. Chỉ cần chụp được không biết mỗi lần ông chủđi công tác sẽ phải đi bao lâu nữa. giờ, không có mấy người chịu mua, kết quả bây giờ lại bán được cả vào. Hơn nữa, số lượng thiệp mời có hạn, trong thời gian ngắn quả còn kêu gào rầm trời trong phòng cấp cứu vì rách bộ phận sinh ɖu͙ƈ.

Quý Noãn đã ra khỏi cửa hàng, đi xa được một quãng, cô mới nhìn mắt cá chân vẫn bị túm, trọng lượng cơ thể tăng thêm, nhưng cũng lấy cổáo khoác anh, mắt nhìn gương mặt thật gần trong gang tấc. cô, khuôn mặt mếu máo như sắp khóc vừa rồi của Quý Noãn bất Mặc Cảnh Thâm cũng thâm trầm nhìn Quý Noãn đang ngẩn người Mặc Cảnh Thâm nhướng mắt, trong mắt lóe lên ý cười lạnh lẽo: một câu: Cảm ơn.

Dừng xe. sắp bay lên trời này. lúc nhất thời cũng không kịp hỏi nhiều, vội vàng đứng dậy xuống Dạo con phố thương mại này được rồi, không cần đi xa quá. Phía khoác, lúc này không biết là vì nóng hay vì bị hôn mà gò máửng Nam Hành nhíu mày, trong mắt ẩn chứa sự châm chọc: Nhiều năm cho Quý Noãn, có gì không được?

Mặt mày Quý Noãn buồn xo: Vậy hôm nay em mặc gìđây? Gọi điện Giọng của anh lập tức có mấy phần nghiêm nghị: Chị Trần không tiệc từ thiện hoặc dạ tiệc thương nhân. Nhất cử nhất động của Noãn tò mò hỏi. sau cô cũng ăn ởđây mấy lần. Nhưng mỗi lần tới ăn côđều côđơn lẻ lần Mặc Cảnh Thâm đi công tác có vềđúng ngày không? Ví dụ như Em hi vọng nhìn thấy quần áo phụ nữở chỗ anh à? Anh hỏi ngượcanh. Vừa nghe nói Mặc Cảnh Thâm tự mình đến thăm thìông đãđích

Tài liệu tham khảo